nước dâng tràn, ruộng liền sông
xót xa, chín ruột hạt đòng đòng đau
năm nầy-năm trước –năm sau
bao năm mới hết nghẹn ngào nước ơi!?
dưới chiếu nước – trên màn mưa
tình trôi theo lũ, cho vừa thiên tai
ta từ đất khách về đây
xuyến xao hồn, xác thành cây tràm
buồn!
VMT 10-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét